• #kiepnguoi
    #kiepnguoi
    @ketamsu1

    Đời người vô thường, nên chúng ta chỉ sống có một lần, vì vậy nếu có thể. Hãy sống tử tế với nhau. #fyp #foryou #funny #fypシ #foryoupage

    ♬ nhạc nền - 💫 𝓑ạ𝓬𝓱 𝓛𝓲ê𝓷 𝓗𝓸𝓪 💫 - 💫 𝓑ạ𝓬𝓱 𝓛𝓲ê𝓷 𝓗𝓸𝓪 💫
    0 Commentaires 0 parts
  • CÔNG ĐỨC CỦA ĂN CHAY.

    (SƯU TẦM)

    Ngày xưa có chàng Vương-Sinh, ăn chay niệm Phật đã ba năm. Chẳng may mắc phải một chứng bệnh lạ, khắp mình đều sinh mụn độc, ngứa ngáy khó chịu. Một người bạn chí thân của Vương-Sinh đến thăm và an ủi rằng:
    - Anh ăn chay, thành tâm niệm Phật như vậy, chư Phật Bồ-Tát thế nào cũng phù hộ, tôi tin rằng chẳng bao lâu bệnh anh sẽ khỏi.
    Vương-Sinh nói:

    - Ta ăn chay đã ba năm, chẳng những không được một mảy phúc nào, mà lại mắc phải cái bệnh khốn nạn này, đủ thấy ăn chay có ít gì đâu. Lời Phật nói đều là dối người cả.
    Người bạn nói:

    - Anh chớ nên nói thế, ăn chay có công-đức ấy, ít ra anh đã không kết oán với lục súc. Nếu anh không lấy công-đức đó thì anh đem bán lại cho tôi.

    Vương-Sinh ngạc nhiên hỏi :

    - Ăn chay làm sao bán được, và bán như thế nào?

    Người bạn trả lời:

    - Tôi trả cho anh một ngày chay một phân tiền, anh ăn ba năm, cả thảy là mười lạng tám đồng tiền. Nếu anh đồng ý bán thì anh viết tờ khế ước cho tôi, tôi sẽ trả cho anh với số tiền đó.

    Vương-Sinh nghĩ thầm: chàng này ngốc thật, có ai đi mua cái chay của người ta bao giờ đâu. Nay nó muốn mua thì ta cũng bán cho, vì đối với ta chẳng có thiệt thòi gì cả. Nghĩ xong, bèn nói với người bạn rằng:

    - Nếu anh cho rằng cái ăn chay của tôi bán được, tôi bằng lòng bán cho anh.

    Vương-Sinh viết tờ khế ước cho người bạn, hai bên đồng ý giao dịch với nhau.

    Chàng Vương lấy được số tiền, trong lòng mừng rỡ muôn phần, quên hết nổi khổ cực của mình và nghĩ rằng: “với số tiền này, ta có thể mời lương y đến trị bệnh”.

    Trong tối hôm đó, khi đi ngủ, Vương-Sinh mơ màng thấy hai con quỷ sứ đến bên cạnh giường nạt rằng:

    - Tuổi thọ của ông đã mãn vào mười tháng trước, nhưng vì ông ăn chay mới kéo dài được, nay ông không tiếp tục niệm Phật học đạo mà lại còn cho rằng ăn chay là vô ích, đem công ăn chay đổi chác cho người, tự mình làm đứt Phật căn.

    Nay số ông đã tới, hai ta vâng lệnh Diêm-Vương đến bắt ông, hãy đi theo ta đến âm phủ trình diện.
    Hai tên quỷ nói xong, liền dắt Vương-Sinh đi. Vương-Sinh hoảng hồn, quỳ xuống van xin. Cuối xin hai vị cho tôi hoãn lại một ngày, đặng tôi trả lại số tiền cho người bạn, hủy tờ khế ước và tiếp tục ăn chay trở lại.
    Hai tên quỷ vô-thường bằng lòng cho Vương-Sinh hoãn lại một ngày. Chàng Vương mừng rỡ muôn phần. Hôm sau bèn đi gặp người bạn và nói rõ tình hình của mình, đồng thời giao trả lại số tiền đã nhận cho người bạn để lấy lại tờ khế ước.

    Người bạn nói:

    - Ta đã đốt tờ khế ước trước bàn thờ, cáo cùng chư Phật Bồ-Tát rồi.

    Chàng Vương đi về nhà với bộ mặt sầu thảm. Bệnh tình từ đó lại càng nặng thêm, không bao lâu rồi chết.
    Ib để được mua ruốc nấm chay ạ
    CÔNG ĐỨC CỦA ĂN CHAY. (SƯU TẦM) Ngày xưa có chàng Vương-Sinh, ăn chay niệm Phật đã ba năm. Chẳng may mắc phải một chứng bệnh lạ, khắp mình đều sinh mụn độc, ngứa ngáy khó chịu. Một người bạn chí thân của Vương-Sinh đến thăm và an ủi rằng: - Anh ăn chay, thành tâm niệm Phật như vậy, chư Phật Bồ-Tát thế nào cũng phù hộ, tôi tin rằng chẳng bao lâu bệnh anh sẽ khỏi. Vương-Sinh nói: - Ta ăn chay đã ba năm, chẳng những không được một mảy phúc nào, mà lại mắc phải cái bệnh khốn nạn này, đủ thấy ăn chay có ít gì đâu. Lời Phật nói đều là dối người cả. Người bạn nói: - Anh chớ nên nói thế, ăn chay có công-đức ấy, ít ra anh đã không kết oán với lục súc. Nếu anh không lấy công-đức đó thì anh đem bán lại cho tôi. Vương-Sinh ngạc nhiên hỏi : - Ăn chay làm sao bán được, và bán như thế nào? Người bạn trả lời: - Tôi trả cho anh một ngày chay một phân tiền, anh ăn ba năm, cả thảy là mười lạng tám đồng tiền. Nếu anh đồng ý bán thì anh viết tờ khế ước cho tôi, tôi sẽ trả cho anh với số tiền đó. Vương-Sinh nghĩ thầm: chàng này ngốc thật, có ai đi mua cái chay của người ta bao giờ đâu. Nay nó muốn mua thì ta cũng bán cho, vì đối với ta chẳng có thiệt thòi gì cả. Nghĩ xong, bèn nói với người bạn rằng: - Nếu anh cho rằng cái ăn chay của tôi bán được, tôi bằng lòng bán cho anh. Vương-Sinh viết tờ khế ước cho người bạn, hai bên đồng ý giao dịch với nhau. Chàng Vương lấy được số tiền, trong lòng mừng rỡ muôn phần, quên hết nổi khổ cực của mình và nghĩ rằng: “với số tiền này, ta có thể mời lương y đến trị bệnh”. Trong tối hôm đó, khi đi ngủ, Vương-Sinh mơ màng thấy hai con quỷ sứ đến bên cạnh giường nạt rằng: - Tuổi thọ của ông đã mãn vào mười tháng trước, nhưng vì ông ăn chay mới kéo dài được, nay ông không tiếp tục niệm Phật học đạo mà lại còn cho rằng ăn chay là vô ích, đem công ăn chay đổi chác cho người, tự mình làm đứt Phật căn. Nay số ông đã tới, hai ta vâng lệnh Diêm-Vương đến bắt ông, hãy đi theo ta đến âm phủ trình diện. Hai tên quỷ nói xong, liền dắt Vương-Sinh đi. Vương-Sinh hoảng hồn, quỳ xuống van xin. Cuối xin hai vị cho tôi hoãn lại một ngày, đặng tôi trả lại số tiền cho người bạn, hủy tờ khế ước và tiếp tục ăn chay trở lại. Hai tên quỷ vô-thường bằng lòng cho Vương-Sinh hoãn lại một ngày. Chàng Vương mừng rỡ muôn phần. Hôm sau bèn đi gặp người bạn và nói rõ tình hình của mình, đồng thời giao trả lại số tiền đã nhận cho người bạn để lấy lại tờ khế ước. Người bạn nói: - Ta đã đốt tờ khế ước trước bàn thờ, cáo cùng chư Phật Bồ-Tát rồi. Chàng Vương đi về nhà với bộ mặt sầu thảm. Bệnh tình từ đó lại càng nặng thêm, không bao lâu rồi chết. Ib để được mua ruốc nấm chay ạ
    0 Commentaires 0 parts
  • CÔNG ĐỨC CỦA ĂN CHAY.

    (SƯU TẦM)

    Ngày xưa có chàng Vương-Sinh, ăn chay niệm Phật đã ba năm. Chẳng may mắc phải một chứng bệnh lạ, khắp mình đều sinh mụn độc, ngứa ngáy khó chịu. Một người bạn chí thân của Vương-Sinh đến thăm và an ủi rằng:
    - Anh ăn chay, thành tâm niệm Phật như vậy, chư Phật Bồ-Tát thế nào cũng phù hộ, tôi tin rằng chẳng bao lâu bệnh anh sẽ khỏi.
    Vương-Sinh nói:

    - Ta ăn chay đã ba năm, chẳng những không được một mảy phúc nào, mà lại mắc phải cái bệnh khốn nạn này, đủ thấy ăn chay có ít gì đâu. Lời Phật nói đều là dối người cả.
    Người bạn nói:

    - Anh chớ nên nói thế, ăn chay có công-đức ấy, ít ra anh đã không kết oán với lục súc. Nếu anh không lấy công-đức đó thì anh đem bán lại cho tôi.

    Vương-Sinh ngạc nhiên hỏi :

    - Ăn chay làm sao bán được, và bán như thế nào?

    Người bạn trả lời:

    - Tôi trả cho anh một ngày chay một phân tiền, anh ăn ba năm, cả thảy là mười lạng tám đồng tiền. Nếu anh đồng ý bán thì anh viết tờ khế ước cho tôi, tôi sẽ trả cho anh với số tiền đó.

    Vương-Sinh nghĩ thầm: chàng này ngốc thật, có ai đi mua cái chay của người ta bao giờ đâu. Nay nó muốn mua thì ta cũng bán cho, vì đối với ta chẳng có thiệt thòi gì cả. Nghĩ xong, bèn nói với người bạn rằng:

    - Nếu anh cho rằng cái ăn chay của tôi bán được, tôi bằng lòng bán cho anh.

    Vương-Sinh viết tờ khế ước cho người bạn, hai bên đồng ý giao dịch với nhau.

    Chàng Vương lấy được số tiền, trong lòng mừng rỡ muôn phần, quên hết nổi khổ cực của mình và nghĩ rằng: “với số tiền này, ta có thể mời lương y đến trị bệnh”.

    Trong tối hôm đó, khi đi ngủ, Vương-Sinh mơ màng thấy hai con quỷ sứ đến bên cạnh giường nạt rằng:

    - Tuổi thọ của ông đã mãn vào mười tháng trước, nhưng vì ông ăn chay mới kéo dài được, nay ông không tiếp tục niệm Phật học đạo mà lại còn cho rằng ăn chay là vô ích, đem công ăn chay đổi chác cho người, tự mình làm đứt Phật căn.

    Nay số ông đã tới, hai ta vâng lệnh Diêm-Vương đến bắt ông, hãy đi theo ta đến âm phủ trình diện.
    Hai tên quỷ nói xong, liền dắt Vương-Sinh đi. Vương-Sinh hoảng hồn, quỳ xuống van xin. Cuối xin hai vị cho tôi hoãn lại một ngày, đặng tôi trả lại số tiền cho người bạn, hủy tờ khế ước và tiếp tục ăn chay trở lại.
    Hai tên quỷ vô-thường bằng lòng cho Vương-Sinh hoãn lại một ngày. Chàng Vương mừng rỡ muôn phần. Hôm sau bèn đi gặp người bạn và nói rõ tình hình của mình, đồng thời giao trả lại số tiền đã nhận cho người bạn để lấy lại tờ khế ước.

    Người bạn nói:

    - Ta đã đốt tờ khế ước trước bàn thờ, cáo cùng chư Phật Bồ-Tát rồi.

    Chàng Vương đi về nhà với bộ mặt sầu thảm. Bệnh tình từ đó lại càng nặng thêm, không bao lâu rồi chết.
    Ib để được mua ruốc nấm chay ạ
    CÔNG ĐỨC CỦA ĂN CHAY. (SƯU TẦM) Ngày xưa có chàng Vương-Sinh, ăn chay niệm Phật đã ba năm. Chẳng may mắc phải một chứng bệnh lạ, khắp mình đều sinh mụn độc, ngứa ngáy khó chịu. Một người bạn chí thân của Vương-Sinh đến thăm và an ủi rằng: - Anh ăn chay, thành tâm niệm Phật như vậy, chư Phật Bồ-Tát thế nào cũng phù hộ, tôi tin rằng chẳng bao lâu bệnh anh sẽ khỏi. Vương-Sinh nói: - Ta ăn chay đã ba năm, chẳng những không được một mảy phúc nào, mà lại mắc phải cái bệnh khốn nạn này, đủ thấy ăn chay có ít gì đâu. Lời Phật nói đều là dối người cả. Người bạn nói: - Anh chớ nên nói thế, ăn chay có công-đức ấy, ít ra anh đã không kết oán với lục súc. Nếu anh không lấy công-đức đó thì anh đem bán lại cho tôi. Vương-Sinh ngạc nhiên hỏi : - Ăn chay làm sao bán được, và bán như thế nào? Người bạn trả lời: - Tôi trả cho anh một ngày chay một phân tiền, anh ăn ba năm, cả thảy là mười lạng tám đồng tiền. Nếu anh đồng ý bán thì anh viết tờ khế ước cho tôi, tôi sẽ trả cho anh với số tiền đó. Vương-Sinh nghĩ thầm: chàng này ngốc thật, có ai đi mua cái chay của người ta bao giờ đâu. Nay nó muốn mua thì ta cũng bán cho, vì đối với ta chẳng có thiệt thòi gì cả. Nghĩ xong, bèn nói với người bạn rằng: - Nếu anh cho rằng cái ăn chay của tôi bán được, tôi bằng lòng bán cho anh. Vương-Sinh viết tờ khế ước cho người bạn, hai bên đồng ý giao dịch với nhau. Chàng Vương lấy được số tiền, trong lòng mừng rỡ muôn phần, quên hết nổi khổ cực của mình và nghĩ rằng: “với số tiền này, ta có thể mời lương y đến trị bệnh”. Trong tối hôm đó, khi đi ngủ, Vương-Sinh mơ màng thấy hai con quỷ sứ đến bên cạnh giường nạt rằng: - Tuổi thọ của ông đã mãn vào mười tháng trước, nhưng vì ông ăn chay mới kéo dài được, nay ông không tiếp tục niệm Phật học đạo mà lại còn cho rằng ăn chay là vô ích, đem công ăn chay đổi chác cho người, tự mình làm đứt Phật căn. Nay số ông đã tới, hai ta vâng lệnh Diêm-Vương đến bắt ông, hãy đi theo ta đến âm phủ trình diện. Hai tên quỷ nói xong, liền dắt Vương-Sinh đi. Vương-Sinh hoảng hồn, quỳ xuống van xin. Cuối xin hai vị cho tôi hoãn lại một ngày, đặng tôi trả lại số tiền cho người bạn, hủy tờ khế ước và tiếp tục ăn chay trở lại. Hai tên quỷ vô-thường bằng lòng cho Vương-Sinh hoãn lại một ngày. Chàng Vương mừng rỡ muôn phần. Hôm sau bèn đi gặp người bạn và nói rõ tình hình của mình, đồng thời giao trả lại số tiền đã nhận cho người bạn để lấy lại tờ khế ước. Người bạn nói: - Ta đã đốt tờ khế ước trước bàn thờ, cáo cùng chư Phật Bồ-Tát rồi. Chàng Vương đi về nhà với bộ mặt sầu thảm. Bệnh tình từ đó lại càng nặng thêm, không bao lâu rồi chết. Ib để được mua ruốc nấm chay ạ
    18
    18 Commentaires 0 parts
  • RUỐC NẤM CHAY
    MÓN ĂN THANH MÁT CHO NHỮNG NGÀY HÈ
    Thơm ngon - Bổ dưỡng - Cực kỳ tốt cho sức khỏe của mọi gia đình
    Với thành phần là chân nấm hương hữu cơ, được tẩm ướp kĩ lưỡng với công thức đặc biệt cùng các loại gia vị ngon miệng và tốt cho sức khoẻ, đem xao khô và đóng gói cẩn thận, ruốc nấm CHAY được sản xuất trong quy trình khép kín và sử dụng hoàn toàn bằng máy móc hiện đại, đảm bảo tối đa vệ sinh an toàn thực phẩm. Đặc biệt nói “KHÔNG” với các chất phụ gia và chất bảo quản.
    𝐆𝐈𝐀́ 𝐍𝐈𝐄̂𝐌 𝐘𝐄̂́𝐓 :150k/hộp 300gr
    Một sản phẩm THƠM NGON - BỔ DƯỠNG và TỐT CHO SỨC KHOẺ của mọi gia đình
    Xin chân thành cảm ơn tất cả mọi người
    Giao hàng miễn phí
    Ib để được tư vấn
    RUỐC NẤM CHAY MÓN ĂN THANH MÁT CHO NHỮNG NGÀY HÈ Thơm ngon - Bổ dưỡng - Cực kỳ tốt cho sức khỏe của mọi gia đình Với thành phần là chân nấm hương hữu cơ, được tẩm ướp kĩ lưỡng với công thức đặc biệt cùng các loại gia vị ngon miệng và tốt cho sức khoẻ, đem xao khô và đóng gói cẩn thận, ruốc nấm CHAY được sản xuất trong quy trình khép kín và sử dụng hoàn toàn bằng máy móc hiện đại, đảm bảo tối đa vệ sinh an toàn thực phẩm. Đặc biệt nói “KHÔNG” với các chất phụ gia và chất bảo quản. 𝐆𝐈𝐀́ 𝐍𝐈𝐄̂𝐌 𝐘𝐄̂́𝐓 :150k/hộp 300gr Một sản phẩm THƠM NGON - BỔ DƯỠNG và TỐT CHO SỨC KHOẺ của mọi gia đình Xin chân thành cảm ơn tất cả mọi người Giao hàng miễn phí Ib để được tư vấn
    0 Commentaires 0 parts
  • #samhoi
    #samhoi
    @_04_1997_

    Đường con đi còn nhiều tâm tối, con xin người chỉ lối con đi🙏🙏🙏 nam mô a di đà phật 🙏🙏🙏 #nammobonsuthichcamauniphat #phật #phậtphápnhiệmmầu

    ♬ nhạc nền - 🌻PD DIỆU LIÊN 🌻83 - ☸️Diệu liên83☸️
    0 Commentaires 0 parts
  • MONG CHƯ VỊ CỨ THÀNH TÂM KHIÊM NHƯỜNG TU HÀNH TỐT, KHÔNG CÓ BỊ TRỞ NGẠI.

    Mong cho chư vị hiểu được cho nên khi mà muốn nhập vào 1 người nào đấy phải có điều kiện đàng hoàng chứ không phải muốn nhập ai nhập đâu. Chúng ta đừng có nên mời gọi người ta. Thường thường ở trong cái đời này mời gọi nhiều nhất là hiếu kì. Thấy một người nào có thần thông, phép tắc gì đó là nhào vô làm thử, là tại vì mình mời người ta. Hoặc thí dụ như là mình thích hào quang, thích là cầu người ta, cầu khẩn người ta để mà người ta giúp cho mình, giúp cho tôi có cái năng lực này nặng lực nọ. Thì mình mời người ta! Cũng có nhiều người muốn sự nghiệp nó ngon hơn, gặp thuận lợi, cầu khẩn khả năng trị bệnh thường thường cái này cũng là miếng mồi rất ngon. Người ta tới giúp cho mình trị bệnh, mình sờ cái tay vào thân thể người ta tự nhiên hết bệnh mà người khác thì không có. Có những người rờ tới là hết đau, người ta tưởng là họ có năng lực nhưng mà thực ra là nhiều, rất nhiều trường hợp được những cái người đó người ta giúp cho. Đơn giản như vậy chứ không có gì hết. Rồi cái người mà trị mới hô lên tôi có năng lực này tôi có nặng lực nọ. Đó, tình trạng đó là muốn có cái năng lực mà mời họ tới chứ không mời thì thôi làm sao họ tới được, mà mời họ tới rồi thì không đơn giản đâu. Họ tới họ giúp thì mình phải trả lễ trả nghĩa cho họ, mình biết làm sao mà trả lễ trả nghĩa được. Thành ra sau cùng những người hiếu kì thường thường bị nạn là như vậy.

    Trích: Để Hiểu Thấu Hành Đúng Pháp Hộ Niệm
    (Tọa đàm 391)
    https://www.youtube.com/watch?v=QywgeXSo7RM
    MONG CHƯ VỊ CỨ THÀNH TÂM KHIÊM NHƯỜNG TU HÀNH TỐT, KHÔNG CÓ BỊ TRỞ NGẠI. Mong cho chư vị hiểu được cho nên khi mà muốn nhập vào 1 người nào đấy phải có điều kiện đàng hoàng chứ không phải muốn nhập ai nhập đâu. Chúng ta đừng có nên mời gọi người ta. Thường thường ở trong cái đời này mời gọi nhiều nhất là hiếu kì. Thấy một người nào có thần thông, phép tắc gì đó là nhào vô làm thử, là tại vì mình mời người ta. Hoặc thí dụ như là mình thích hào quang, thích là cầu người ta, cầu khẩn người ta để mà người ta giúp cho mình, giúp cho tôi có cái năng lực này nặng lực nọ. Thì mình mời người ta! Cũng có nhiều người muốn sự nghiệp nó ngon hơn, gặp thuận lợi, cầu khẩn khả năng trị bệnh thường thường cái này cũng là miếng mồi rất ngon. Người ta tới giúp cho mình trị bệnh, mình sờ cái tay vào thân thể người ta tự nhiên hết bệnh mà người khác thì không có. Có những người rờ tới là hết đau, người ta tưởng là họ có năng lực nhưng mà thực ra là nhiều, rất nhiều trường hợp được những cái người đó người ta giúp cho. Đơn giản như vậy chứ không có gì hết. Rồi cái người mà trị mới hô lên tôi có năng lực này tôi có nặng lực nọ. Đó, tình trạng đó là muốn có cái năng lực mà mời họ tới chứ không mời thì thôi làm sao họ tới được, mà mời họ tới rồi thì không đơn giản đâu. Họ tới họ giúp thì mình phải trả lễ trả nghĩa cho họ, mình biết làm sao mà trả lễ trả nghĩa được. Thành ra sau cùng những người hiếu kì thường thường bị nạn là như vậy. Trích: Để Hiểu Thấu Hành Đúng Pháp Hộ Niệm (Tọa đàm 391) https://www.youtube.com/watch?v=QywgeXSo7RM
    24
    24 Commentaires 0 parts
  • ...Chúng ta thấy có những người tu hành rất tốt mà sau cùng vì cái chướng nạn này mà họ ra đi với cái thân tướng vô cùng xấu là tại vì sơ ý, mình thấy rõ rệt. Hiểu được như vậy mình mới thấy cái phương pháp hộ niệm quá ư là thiết yếu mà bao nhiêu thế kỉ không ai để ý hết trơn. Bây giờ chúng ta mới phát hiện ra. Tại sao có những người bình thường thôi chỉ cần có sự bảo vệ đúng mức, đúng đạo đàng hoàng mà họ ra đi thân tướng đẹp như vậy. Và những người ở trong group hộ niệm, người ta mới báo cáo cô gì đó vừa hộ niệm: giơ tay A Di Đà Phật đã đến rồi, giơ lên mừng 1 cái xong rồi thả tay xuống nhắm mắt đi luôn. Tuyệt vời vô cùng! Nếu những người đó mà không biết hộ niệm họ ôm, nắm, níu, kéo là chết rồi làm sao mà có kiểu ra đi an lành vậy.

    Mong chư vị hiểu 1 cái ý niệm lúc xả bỏ báo thân gọi là cận tử nghiệp đấy. Nó định hình cho tương lai. Bao nhiêu năm tháng tới chùa tu hành tưởng là mình tạo phước như vầy đời sau hưởng phước vô tình đến lúc xả bỏ báo thân không ai gìn giữ cho mình hết mà còn tạo cái duyên quá ư là đau khổ vô tình đi xuống con đường tam ác đạo chịu nạn trước. Chịu nạn tới lúc nào không biết, làm sao mà kể hết được. Oan uổng vô cùng!
    https://www.youtube.com/watch?v=dRuIAihVcog
    ...Chúng ta thấy có những người tu hành rất tốt mà sau cùng vì cái chướng nạn này mà họ ra đi với cái thân tướng vô cùng xấu là tại vì sơ ý, mình thấy rõ rệt. Hiểu được như vậy mình mới thấy cái phương pháp hộ niệm quá ư là thiết yếu mà bao nhiêu thế kỉ không ai để ý hết trơn. Bây giờ chúng ta mới phát hiện ra. Tại sao có những người bình thường thôi chỉ cần có sự bảo vệ đúng mức, đúng đạo đàng hoàng mà họ ra đi thân tướng đẹp như vậy. Và những người ở trong group hộ niệm, người ta mới báo cáo cô gì đó vừa hộ niệm: giơ tay A Di Đà Phật đã đến rồi, giơ lên mừng 1 cái xong rồi thả tay xuống nhắm mắt đi luôn. Tuyệt vời vô cùng! Nếu những người đó mà không biết hộ niệm họ ôm, nắm, níu, kéo là chết rồi làm sao mà có kiểu ra đi an lành vậy. Mong chư vị hiểu 1 cái ý niệm lúc xả bỏ báo thân gọi là cận tử nghiệp đấy. Nó định hình cho tương lai. Bao nhiêu năm tháng tới chùa tu hành tưởng là mình tạo phước như vầy đời sau hưởng phước vô tình đến lúc xả bỏ báo thân không ai gìn giữ cho mình hết mà còn tạo cái duyên quá ư là đau khổ vô tình đi xuống con đường tam ác đạo chịu nạn trước. Chịu nạn tới lúc nào không biết, làm sao mà kể hết được. Oan uổng vô cùng! https://www.youtube.com/watch?v=dRuIAihVcog
    50
    100 Commentaires 0 parts
  • 2
    0 Commentaires 0 parts
  • 0 Commentaires 0 parts
  • :slightly-smiling-face:
    0 Commentaires 0 parts